Hương sống chung với nhà chồng. Đây cũng là điều bình thường. Rất nhiều phụ nữ đã sống chung với nhà chồng đến hết đời đó sao, dù có những lúc cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt.
Nỗi khổ của Hương không phải là chuyện mẹ chồng nàng dâu. Rắc rối nằm ở chỗ bạn thân của cô em chồng lại chính là người yêu cũ của Tính (chồng Hương).
Mặc dù Tính nhất mực thề thốt với vợ rằng giữa anh và Thắm bây giờ chỉ là tình cảm bạn bè, nhưng sao Hương vẫn thấy lòng bất an mỗi khi Thắm xuất hiện trong nhà mình. Khi Thắm đến đúng lúc Tính ở nhà, Hương chẳng muốn rời chồng nửa bước.
Có việc phải ra ngoài dù chỉ một vài phút thôi, lòng Hương đã như lửa đốt. Họ có ngồi gần nhau không? Họ nói với nhau những gì? Họ có cầu mong mình biến mất vĩnh viễn để làm lại từ đầu? Bao nhiêu câu hỏi dồn dập trong đầu kiến cho tim Hương bấn loạn. Cô chỉ muốn nhanh nhanh chóng chóng trở về nhà để xem bóng ma quá khứ có ám lên cuộc đời cô như cô đang hình dung hay không.
Thường thì, khi người yêu cũ đến chơi, Tính đều tìm cách tránh mặt bằng việc ngồi lì trước màn hình vi tính, hoặc chơi với con trong phòng riêng. Anh cũng đã cố gắng để vợ khỏi nghĩ ngợi, nhưng sao Hương vẫn thấy bất an trong lòng.
Khi đến với Hương, Tính không giấu chuyện đã từng phải lòng bạn thân của em gái, nhưng đó chỉ là những cảm xúc nhất thời rồi tan nhanh như bong bóng xà phòng. Thắm xinh xắn, tốt bụng, nhưng hơi nông nổi, theo lời Tính là tâm hồn chưa biết bao giờ mới trưởng thành. Nói yêu Thắm một thời gian, Tính mới nhận ra sai lầm của mình khi anh thấy cảm giác với Thắm gần như là với em gái, chứ không phải sự đắm say của một tình yêu đích thực.
"Cảm giác với em thì hoàn toàn khác. Em đúng là mẫu người trong mơ của anh!", đã bao nhiêu lần Tính thì thầm với Hương câu này, cả khi đang yêu và khi đã trở thành chồng vợ. Hương cảm nhận được sự chân thành và say đắm trong mắt Tính, thế nhưng, con tim ghen tuông vẫn bị bóp nghẹt vì những lý lẽ riêng của nó. Các cụ chả bảo "tình cũ không rủ cũng tới" là gì!. Thắm xuất hiện với tần suất ngày càng dày đặc trong gia đình, dù với tư cách bạn thân của em gái Tính, nhưng ai dám khẳng định những cuộc thăm viếng này hoàn toàn vô tư?
Hương ngày càng hao gầy. Trông cô như người thiếu sinh khí, tim đập những nhịp không bình yên. Bạn bè nhìn sắc mặt, cứ tưởng Hương đang ốm nghén. Nỗi buồn chôn chặt vào trong, Hương không biết thổ lộ cảm xúc của mình như thế nào cho nhẹ lòng. Chưa bao giờ Tính có biểu hiện gì khiến Hương phải nghĩ ngợi đến việc “bóng ma quá khứ” có thể làm hỏng hạnh phúc hiện tại, nhưng cứ nhìn thấy mặt Thắm, nghe Thắm nói cười rổn rảng trong nhà mình là tim Hương như bị ai bóp nghẹt.
Có lẽ cũng vì Hương giỏi giấu cảm xúc vào trong nên cả nhà chồng vẫn chào đón Thắm nhiệt tình. Không yêu được thì là anh em, bố mẹ càng có thêm con thêm cháu, lý lẽ của các cụ đơn giản thế đấy. Hương chả có lý do gì để phàn nàn về việc Thắm đến chơi nhà cả.
Cho đến một ngày, dường như không chịu đựng được nỗi lo âu phấp phỏm trong lòng, Hương bàn với Tính chuyện ở riêng. Tính nhìn Hương như nhìn người ngoài hành tinh, sau mới thốt lên được một câu: "Khi anh đi công tác, trong nhà xảy ra chuyện gì à?". Tính chỉ nghĩ đến những mâu thuẫn nội tại, tuyệt nhiên không hề nghĩ đến khả năng Hương muốn ra đi là vì “bóng ma quá khứ” chẳng chịu buông tha cô.
Không giải thích được, Hương òa khóc nức nở.